Rắn Độc lấy ra một con dao găm, nướng trên lửa rồi nói một câu tôi bắt đầu đây, sau đó vùi đầu cắt bỏ vùng thịt bị thối rữa!
Cơ thể của Manh Hiệp run lên, tôi định dùng sức thì phát hiện anh ta vậy mà đã tự mình khống chế.
Rắn Độc kinh ngạc liếc về phía Manh Hiệp một cái, sau đó càng thêm cẩn thận cắt bỏ vùng thịt bị thối rữa, bôi thuốc, một lần nữa băng bó lại vết thương rồi mới cười nói: “Không ngờ anh ta có thể chịu đựng được.”
Sau khi nghĩ đến chuyện của Manh Hiệp mà lão Yên đã từng nói thì tôi cũng đã hiểu rõ, có thể một mình bước ra khỏi lăng mộ của Thành Cát Tư Hãn, lại có thể dựa vào một thanh loan đao giải quyết Xích Mao, đối với anh ta mà nói nỗi đau nho nhỏ này chắc cũng không tính là gì.
Sau khi miệng vết thương được xử lý xong, tình trạng của Manh Hiệp cuối cùng cũng ổn định, tôi bảo Rắn Độc đi nghỉ ngơi trước, kế tiếp cứ để tôi trông coi Manh Hiệp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây