Manh Hiệp bị thương rất nặng, nên ngay trong đêm đó đã lên cơn sốt cao, Rắn Độc lo lắng nói hiện tại không có nước, khiến cho miệng vết thương của anh ta không được chữa trị tốt, rất dễ bị nhiễm trùng.
Nước...
“Tôi đi.” Tôi đột nhiên đứng dậy, ốc đảo phía sau chúng tôi có nước, đương nhiên nơi đó còn có Xích Mao.
Lão Yên đưa tay kéo tôi lại: “Cậu tạm thời đừng xúc động.”
“Chẳng lẽ cứ trơ mắt nhìn anh ta chết à?” Tôi căm tức nhìn lão Yên: “Bọn họ đều là người của ông, hiện tại đều chết hết chỉ còn lại một người, chẳng lẽ ông muốn nhìn anh ta cứ như vậy mà chết đi sao?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây