Hoa Triều hỏi: “Vậy ngày mai đệ có muốn cùng đi không?”
Doanh Vô Kỵ nghẹn một chút: “Kỳ thật đệ muốn đi, dù sao gánh hát đệ cũng có một phần. Bất quá tỷ còn nhớ không? Thư cục Lưu gia bị chúng ta làm sụp đổ, Lưu gia lão thái gia bị tức đến hộc máu, nếu đệ đi chúc thọ, chỉ sợ không quá vài ngày bọn họ sẽ mặc áo liệm”.
Hoa Triều bất đắc dĩ: “Vậy được rồi, chỉ có thể chờ lần sau!”
Tuy nói có chút mất mát, nhưng dù sao cũng không phải chỉ có một cơ hội như vậy.
Hoa Triều lại cùng hắn tán gẫu vài câu, liền ngâm nga rời đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây