Dữu Khánh không thể không quan tâm hỏi một câu, “Bị hiểu lầm sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?”
“Tính tình của Nhị ca ta…” Phượng Tàng Sơn không có nói hết lời, lắc lắc đầu, mọi nhận xét về Nhị ca của mình đều bộc lộ ra trong việc không nói nên lời, “Hắn muốn hiểu lầm ta cũng không thể làm gì được, khi thi đấu, ta thua trong tay hắn, hắn tự nhiên sẽ hiểu rõ ta không muốn tranh với hắn.”
Nghe nói như thế, Dữu Khánh liền thở phào nhẹ nhõm, chủ yếu là hắn rất sợ mình chạy đến Phượng tộc sẽ bị cuốn vào chuyện không nên cuốn vào. Những năm tháng phiêu lưu mạo hiểm lúc trước đã dạy cho hắn một số bài học, thường đi tại bờ sông cuối cùng sẽ có ngày trượt chân, sống sơ sài một chút vẫn tốt hơn.
Chí khí hướng lên trời gào thét muốn trở thành kẻ có tiền trước đây đã bị thực tế mài mòn rồi.
Tiếp đó, nhóm người phu phụ Phượng Tàng Sơn ngụ lại Đào Hoa cư. Cao lão Nhị tiếp đãi rượu ngon mỹ thực từng bữa, dốc hết vốn liếng, bởi vì người ta đã chủ động đưa tới cho mình một con đường buôn bán lớn như vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây