Bận rộn đến ngày thứ ba thì Tiểu Thanh bay tới tìm bọn hắn, tộc trưởng bảo nói cho bọn hắn biết, khe hở phong ấn Bồng Lai sơn sẽ hoàn toàn khép lại trước khi mặt trời lặn hôm nay, nói bọn hắn sớm quyết định và chuẩn bị, nói chung, Bồng Lai sơn không hiểu rõ và cũng không muốn hiểu rõ đám người thượng vàng hạ cám của Hạt Tử bang, cho nên không muốn lưu bọn họ lại.
Thực ra mấy sư huynh đệ đã chuẩn bị sẵn sàng cho việc rời đi, bọn hắn tìm một số y phục của người chết, đóng gói các loại linh thảo để mang ra ngoài.
Thực hiện phương pháp tương tự với tiên đào thụ tại Tiểu Vân gian, sử dụng nước do Đầu To nấu để khử tà khí cho linh thảo dù thất bại, nhưng cũng không thể nói là hoàn toàn thất bại, vẫn có tác dụng, chỉ là những linh thảo này có sự khác biệt với tiên đào, thứ cần tới trong tiên đào chính là lượng lớn linh khí ẩn chứa trong đó, loại trừ tà khí đi là được, còn với những linh thảo này, thứ cần thiết chính là dược tính chứa trong đó, dược tính đã bị tà khí hủy hoại, loại bỏ tà khí cũng vô ích.
Sở dĩ bọn hắn đóng gói một ít linh thảo đem đi là vì để làm giống, đó đều là một số linh thảo chưa từng thấy ở bên ngoài, hắn muốn thử xem có thể gieo trồng ở bên ngoài hay không, về phần thời gian linh thảo, hắn đã không trông chờ gì, không cần phải suy nghĩ tới loại linh thảo tích trữ dược tính nghìn năm sinh trưởng tại trong Bồng Lai sơn này, hắn cảm thấy mình không có khả năng sống lâu như vậy, nếu thật sự có thể sống lâu như vậy, có lẽ cũng không cần phải quan tâm tới mấy thứ không đáng kể này.
Đến giữa buổi chiều, một đám người tụ tập lại với nhau, bắt đầu rời đi với tâm trạng không khó tả, dường như có phần không nỡ, đáng tiếc, tiên duyên là chuyện thân bất do kỷ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây