Những người một mực lưu tâm động tĩnh trong ngoài khách sạn, kể cả Dữu Khánh ở trong đó, đợi đã lâu nhưng đều không thể nhìn thấy Kỳ Nguyệt Lang hiện thân, trái lại, họ nhìn thấy đám nhân mã Cống Sơn đường thủ tại bên ngoài khách sạn đột nhiên rút hết đi.
Thấy tình trạng này, Dữu Khánh thoáng thở phào nhẹ nhõm, hắn biết rằng mặt mũi của lão bản nương đã có hiệu quả, chỉ cần phía bên Nhiếp Nhật Phục không nhúng tay vào liền dễ làm, hắn không sợ Lương Bàn, bởi vì hắn nắm nhược điểm của Lương Bàn trong tay mình.
Giấu mình trong chiếc áo đứng ngoài khách sạn, Đoạn Vân Du nhìn thấy tận mắt cảnh này, sau đó lại nghe tai mắt từ trong đi ra báo cáo, y liền thở phào nhẹ nhõm, y còn chưa có bản lĩnh ảnh hưởng được Cống Sơn đường, chỉ cần thế lực quản lý Khối Lũy thành không can thiệp vào là được, kế hoạch của y lại vượt qua một bước.
Đương nhiên, y cũng không quên căn dặn tai mắt của mình, “E rằng Lương Bàn sẽ không dễ dàng bỏ qua, hãy để mắt tới nhất cử nhất động của Lương Bàn.”
Không còn cách nào khác, bố cục chính là như vậy, thỉnh thoảng y phải xuất thủ xem xét can thiệp, để tránh kế hoạch lệch khỏi phương hướng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây