Dữu Khánh cảm thấy chuyện này đã nắm chắc trong tay, cho nên cũng không ép y, hắn không đau không ngứa nói ra một câu, “Lão Cửu, ta đề nghị ngươi nên đi soi gương nhìn xem bộ dạng mình một chút.”
Mục Ngạo Thiết thoáng sửng sốt, rồi nhận ra điều gì đó, lập tức đứng dậy đi đến trước gương.
Vừa nhìn vào trong gương, nhìn thấy mình tóc tai bù xù, lại nhìn thấy dấu son môi trên mặt, cảm thấy xấu hổ, mình vậy mà giữ bộ dạng này đi trong khách sạn, may mà không gặp phải người nào.
Y vội vàng chạy vào phòng tắm rửa mặt.
Dữu Khánh cười tí tởn, nhân cơ hội này lấy thư ra xem, chính là hồi âm của Thanh Nha. Đọc một hồi, hắn nhướng mày, một tay vuốt vuốt vặn vặn chút ria mép bên khóe môi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây