Ngay khi Dữu Khánh rời khỏi khách sạn, một vị khách khác cũng đi ra khách sạn, nhưng không có theo đuôi Dữu Khánh.
Đó là một gã đàn ông trông như một người đi đường bình thường. Sau khi hơi chút chăm chú nhìn theo phương hướng Dữu Khánh rời đi, gã đi về một phương hướng khác. Sau một hồi rẽ ngang rẽ dọc, gã tìm đến bang chủ Đoạn Vân Du của Phi Ưng bang, báo cáo lại tình huống theo dõi được.
Nghe báo cáo xong, Đoạn Vân Du cảm thấy rất kinh ngạc, “Tên to con đó qua đêm tại căn phòng của lão bản nương ‘Thạch Tâm cư’ ư?”
Nam tử đáp: “Đúng vậy, chắc chắn không có sai. Khi ta theo tên Chu Khánh kia rời khỏi khách sạn thì tên Trương Tùy đó vẫn còn chưa ra khỏi phòng căn phòng của Liên Ngư. Một đêm dài dằng dặc, cô nam quả nữ ở chung không có vấn đề mới là lạ.”
“Hít!” Đoạn Vân Du chậm rãi hít vào một hơi khí lạnh, khó thể tin nổi, “Đó chính là nữ nhân của Nhiếp Nhật Phục a! Dám trực tiếp qua đêm tại căn phòng của nữ nhân đó mà ngay cả chúng ta cũng có thể phát hiện được, dựa vào khả năng kiểm soát Khối Lũy thành của Nhiếp Nhật Phục, ta rất khó tin nổi Nhiếp Nhật Phục lại không biết tình hình. Chuyện gì vậy chứ? Đám người này thật gan thật lớn!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây