Những lời nói bất ngờ này khiến cho Dữu Khánh có phần sững sờ, làm cho suy nghĩ bảo vệ tài sản của hắn rơi vào khoảng không, hắn ngây người nhìn chằm chằm người phía dưới.
Mục Ngạo Thiết đang lục soát một cái thi thể nghe nói vậy cũng vô thức dừng tay lại, quay đầu nhìn về phía người kia, rồi ngẩng đầu nhìn Dữu Khánh ở phía trên mái thần miếu, ánh mắt lấp lóe.
Những người không tham gia thì thầm bàn bạc cũng giống như vậy, trong lúc nhất thời tất cả ánh mắt đều lấp lóe sáng lên, dường như đều bừng tỉnh hiểu ra, như đều nhận được nhắc nhở.
Phục hồi lại tinh thần, Dữu Khánh đã hiểu được ý của mấy người phía dưới, trong lòng hơi chút khẩn trương, hắn cố ý giả bộ hồ đồ, thử hỏi, “Cái gì mà tự làm chủ?”
Người phía dưới buông hai tay nói: “Thiên Tích sơn có rất nhiều bang phái, nhiều thêm một bang phái cũng không sao, với bản lĩnh của Chu huynh không cần phải khuất phục dưới người khác, đủ để tự lập, sao không tự mình thành lập một bang phái, bọn ta sẵn sàng ủng hộ Chu huynh làm bang chủ.” Nói xong gã chắp tay này tỏ sự tôn trọng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây