Nam Trúc cũng cúi đầu trầm mặc, rồi rất nhanh lại ngẩng đầu lên cười nói:
“Kỳ thực chúng ta cũng muốn nâng cao giá trị bản thân mình. Ngươi nhìn chút gia sản này của chúng ta mà xem, còn phải lăn lộn ăn bữa nay lo bữa mai. Vạn nhất ngày nào đó thật sự không thể được, đi ra ngoài làm việc cho người ta thì cũng có thể lấy được nhiều thêm chút tiền công, đúng không?”
“Chúng ta là mạo danh tới đây tham dự, nâng cao giá trị bản thân có liên quan cái rắm gì với các ngươi?”
Dữu Khánh ném xuống lời này rồi lập tức bỏ đi, trực tiếp mở cửa đi ra ngoài, dáng vẻ rất bực dọc, nói chung là không tiếp tục nhiều lời.
Hai người lưu lại bên trong phòng quay mặt nhìn nhau.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây