“Hình như đã bám chặt vào chúng ta.” Mục Ngạo Thiết nhắc nhở một câu, cũng là đang hỏi nên làm gì bây giờ.
Trong tình huống như thế này, y tự nhận cho dù là về thực lực hay là năng lực thì mình đều không có cách nào thoát khỏi cục diện này. Nếu không phải có lão Thập Ngũ dùng năng lực của hắn để tránh thoát một đường truy đuổi, y khẳng định đã bị bắt từ lâu rồi. Lúc này y cũng chỉ có thể tiếp tục đặt hi vọng vào lão Thập Ngũ.
Vẻ mặt Dữu Khánh rất khó nhìn, hắn trầm giọng nói: “Đi!”
Hai người trước sau rơi xuống, Dữu Khánh nhìn nhìn khắp nơi, sau đó lại là một chữ, “Đi!”
Hắn dẫn Mục Ngạo Thiết đi theo hướng hơi chếch so với vừa rồi, không thay đổi quá lớn phương hướng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây