Những người đi ra trước cũng không có chờ quá lâu tại bên ngoài Linh cốc, không bao lâu sau những người còn lại cũng đi ra, Dữu Khánh muốn kéo dài thời gian nhưng cũng không tiện kéo dài quá lâu, làm quá mức sẽ trở nên khác thường, khác thường sẽ khiến người ta hoài nghi, bị hoài nghi thì sẽ không thuận lợi để sau này hành động.
Lộc U Minh bước tới cổng chào khom người tiễn khách, nhóm khách cảm tạ rồi bước ra cổng chào thuận theo bậc cấp đi xuống.
Sư huynh đệ ba người lần nữa chạm mặt với nhau, không cần phải nói gì cả, Nam Trúc gật đầu một cái để ra hiệu, Dữu Khánh liền biết đã đắc thủ rồi, cũng càng không cần phải nói thêm gì nữa, tất cả đợi trở về rồi nói tiếp cũng không trễ.
Tuy rằng đã lấy được đồ vật, nhưng trong lòng ba người kỳ thực vẫn có chút khần trương, dù sao đó cũng là bức tranh người ta treo trên tường, cứ như vậy lấy đi, thiếu đi một đồ vật trưng bày dạng, nếu nói không chút nào lo lắng bị phát hiện thì là giả.
Việc làm này của Dữu Khánh vốn có chứa một phần đánh cược, đồ đạc bày biện trong căn phòng đó không ngăn nắp gọn gàng, còn luôn luôn không có người nào tại đó, chứng tỏ bên trong hẳn không có thứ gì trọng yếu, hơn nữa chủ nhân căn phòng đó cũng rất lôi thôi luộm thuộm, hắn đánh cược lão ta không phải là người chú ý đến tiểu tiết.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây