Hai người Dữu, Mục không phải người mù, và có cục gạch vàng lúc trước, hai người vừa nhìn liền nhận ra nắm trong tay gã chính là kim sa.
Tuy nhiên, hai người vẫn đưa tay tới nắm một chút cát vân vê trên đầu ngón tay, dùng móng tay bấm bấm để nhìn kỹ, xác nhận đúng là vàng.
Ném kim sa về lại trong lòng bàn tay gã, Dữu Khánh vừa ngồi xổm xuống vừa hỏi: “Lão Thất, ngươi chui xuống gầm giường hết lôi kim gạch rồi tới kim sa ra làm gì? Cất giấu bao nhiêu tiền riêng vậy?”
Mục Ngạo Thiết cũng ngồi xổm xuống theo, nhìn nhìn dưới gầm giường.
Nhận lại kim sa, Nam Trúc khinh thường, “Ta nói a, tiền của ta ai cũng đoạt không được, của ta chính là của ta, ta cần phải giấu tiền của ta trong phòng ta sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây