Một đèn một thuyền, chạy ra khỏi khu vực đá ngầm, không dừng lại, một mực lao về phía trước.
Dữu Khánh chắp tay đứng sừng sững nơi đầu thuyền, mượn nhờ ánh đèn ở phía sau, ngưng mắt nhìn vào bóng tối ở phía trước, chăm chú theo dõi sương mù bồng bềnh chậm rãi trôi đi trong bóng tối.
Nam Trúc không ngừng chèo thuyền, nhìn nhìn xung quanh rồi cất tiếng nhắc nhở: “Lão Thập Ngũ, đã ra khỏi khu vực đá ngầm kia rồi, bây giờ phải làm thế nào?”
Dữu Khánh không nói lời nào, ánh mắt lấp lóe nhìn chằm chằm vào làn sương mù phiêu đãng.
Đã biết hắn không thể không nghe thấy, không biết hắn đang suy nghĩ điều gì, Nam Trúc không quấy rầy nữa, tiếp tục chèo thuyền.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây