Đan Uẩn các, một cửa hàng chuyên kinh doanh buôn bán đan dược bên trong U Giác Phụ.
Bên ngoài đường phố người đến người đi, bên trong cửa hàng cũng có khách nhân lác đác. Trong sảnh tiếp khách ở một bên, trên một cái bàn tròn tinh xảo có đặt một cái mâm, bên trong chứa một đống đan hoàn màu vàng nhạt, Tiểu Hắc ngồi đó đung đưa chân trần, liên tục ném đan hoàn vào trong miệng nhai giống như ăn đậu rang đường vậy.
Trên lưng Tiểu Hắc vác nghiêng cấy “Đại bổng” kia, không nghiêng lưng không được, cây gậy cao hơn thân nhóc. Cũng không xem là cõng, “Đại bổng” tự mình vươn ra hai cái đùi bấu víu vào trên người nhóc, tự mình lo cho mình, luôn tốt hơn so với bị người kéo lê trên mặt đất, một đường cứ bị ma sát hoài cũng chịu không nổi.
Đương nhiên, Tiểu Hắc thỉnh thoảng cũng chuyển một viên đan hoàn ra mặt sau co “Đại bổng” nếm thử.
Đông chưởng quỹ ở một bên cười tủm tỉm bưng cốc trà uống, nhìn tiểu hài tử tóc tai bù xù ngồi ăn hì hục.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây