Dù sao đã hiểu không sai lắm rồi, Nam Trúc cầm lấy một cái khung vuông nhìn như cái lồng hấp săm soi, lật qua lật lại nhìn nhìn, hỏi: “Chỉ như vậy sao?”
Dữu Khánh: “Các ngươi cầm đi hai cái, so sánh với nó mà làm là được.”
Nam Trúc thở vắn than dài, “Ai, lão Thập Ngũ, ngươi bảo chúng ta nói ngươi thế nào mới tốt, nói thật nha, ngươi làm lần này rồi lần khác, ngươi nói xem chúng ta đã cùng theo nơm nớp lo sợ bao nhiêu lần rồi, thực là vẫn luôn chết đi sống lại, chúng ta quả thật có phần sợ hãi a.”
Dữu Khánh trấn an, “Yên tâm, việc này không có nguy hiểm gì, cùng lắm thì không cho chúng ta, cùng lắm thì chúng ta không chiếm được mà thôi. Được rồi, nhanh lên một chút, đừng có kì kèo dây dưa nữa, chì có thời gian mười ngày, còn có thật nhiều việc phải làm a.”
Vì vậy lão Thất và lão Cửu nhảy lên cửa hang động, tiến vào trong hang, sau đó đều cầm kiếm đi ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây