Bán Tiên

Chương 1523: Ta không nên hỏi ư? (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Ngoài rìa kinh thành cẩm quốc, ánh đèn thắp sáng trong hẻm núi giữa hai ngọn núi, tạo nên sự giực sỡ cho tịch Nguyệt Phường. Tối nay, Tiểu Tiên Lâu từ chối nhận khách vì cần phải chiều đãi khách quý quan trọng. Lâm Thành Đạo, lão bản đứng phía sau và cũng là quan viên triều đình, đích thân khiêm tốn dẫn một người giấu mình trong chiếc áo trỏng đi vào, bên cạnh người KH AOC một áo trỏng có hậu vệ đi theo. Tiểu Tiên Lâu cũng đã được hậu vệ đi tiền trạm của người khoác áo trỏng giám sát.

Cẩn thận như vậy tất nhiên là vì địa vị của người mặc áo trỏng không tẩm thường. Lâm thành đạo mở cửa căn phòng riêng tốt nhất, rồi nhanh chóng tránh sang một bên. Bên trong phòng riêng đã được bày sẵn rượu và thức ăn, chỉ là trong căn phòng vốn không có ai lại bất ngờ có một người yên tĩnh ngồi trước bàn. Hộ vệ của người mặc áo trỏng lập tức bày ra tư thế đề phòng. Nhưng sau khi thấy rõ người ngồi trong phòng là ai, người mặc áo trỏng nhức tay ra hiệu cho hộ vệ ngừng lại và ra lệnh, không sao, các người lui ra đi.

Không ai được đến gần khi chưa được ta cho phép. Vâng, đám hộ vệ cất tiếng nhận lệnh, cùng nhau rút lui. Lâm Thành Đạo cũng cẩn thận lui ra. Khi rời đi, Gã chú ý thấy ánh mắt người mặc áo chỏng quan sát mình, Gã có chút bối rối cúi đầu xuống, không còn cách nào, chuyện hôm nay là do Gã sắp xếp lừa người mặc áo chỏng tới đây. Người ngồi ở trước bàn dựa không phải ai khác, đó là Dữ Khánh. Chính hắn nói Lâm Thành Đạo sắp xếp chuyện này.

Người mặc áo trỏng cười trước áo trỏng ra, để lộ hình dáng, chính là quyền thần hiện tại của Cẩm Quốc, lại bộ thị lang từ Văn Tân. Dữu Khánh quen biết Gã, bởi vì Gã Vốn có một cái tên khác, đó là A Sĩ Hành, là người quen cũ của Dữu Khánh. Bây giờ Gã cũng để dâu. Bốn mắt hai người nhìn thẳng vào nhau. Một người nhìn thấy lại một thư sinh nho nhã hồi đó thường ngồi lắc lưu đọc sách bên bờ suối xanh tươi giữa màn sương mù trong núi.

một người thấy được một thiếu niên hồi đó bị mọi người đuổi đánh vì nhìn lén quả phụ đang tắm. Hai người đang chăm chú nhìn nhau bỗng nhiên nở nụ cười, Giữ Khánh đưa tay mời ngồi. Từ Văn Tân ngồi ở đối diện, cầm lấy bầu rượu tự giót cho mình, ta còn tưởng rằng là vị khách quý nào chứ, không ngờ lại là người. Giữ Khánh nói, đáng lẽ ta phải sớm nghĩ ra là người. Thực ra ta từng có nghi ngờ, chỉ là cảm thấy với tình huynh địa người ta, người không cần phải giấu dếm ta như vậy.


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 33%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)