“Văn thị a, à…” Nam Trúc à một tiếng đầy ẩn ý. Những lời tiếp theo của hắn, gã trực tiếp bỏ qua, coi như đó chỉ là mượn cớ. Bỗng nhiên gã chợt cau mày, hỏi: “Ngươi mới gọi ông ta là gì?”
“Văn lão.” Dữu Khánh trả lời xong còn giải thích thêm, “Ta cũng không biết tên ông ta là gì, chỉ biết mọi người đều gọi ông ta là Văn lão.”
Nam Trúc hỏi: “Văn gì? Là chữ ‘Văn’ trong văn tự, hay là ‘Văn’ trong họ Văn?”
Dữu Khánh suy nghĩ một chút, “Không phải là con cháu Văn thị. Hình như là bởi vì ông ta trông giữ ‘Văn Xu các’, nên gọi là Văn trong văn tự.”
Nam Trúc hỏi: “Văn giống trong tên Văn Khúc. Đúng lúc ông ta lại vừa tiến đến. Ngươi nói xem, ông ta có phải chính là Văn Khúc mà mấy người Sô Vũ nói tới hay không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây