Chờ sẵn tại một bên, Bàng Vô Tranh nhỏ giọng nói: “Tiểu cầu nhi này của ngươi tính tình thiếu quyết đoán, chỉ thuyết phục thôi là vô ích, nếu thật sự muốn tốt cho nàng ta thì ngươi phải có hành động thúc ép thỏa đáng mới được.”
Trùng Nhi đi ra ngoài chọn một bộ quần áo khác, khi quay lại liền phát hiện phòng thử đồ vừa rồi lại bị người khác chiếm, nàng đành phải đổi sang một phòng khác.
A Lang đại cô cũng lần nữa hạ xuống, ánh mắt nhìn chằm chằm vào đôi mắt nàng, rõ ràng là đang muốn nghe câu trả lời.
Trùng Nhi cũng đã động tâm nhưng vẫn còn do dự, “Không phải ta không tin đại cô, chỉ là, chỉ là hắn vẫn chưa biết thân phận của ta, nếu đại cô xuất hiện, thân phận của ta sẽ bị bộc lộ.”
A Lang đại cô nắm lấy hai vai nàng, hỏi: “Lẽ nào con muốn giấu giếm hắn cả đời sao? Hay là con muốn từ bỏ tộc nhân của mình không để ý đến, và giả làm nam nhân ở mãi bên cạnh hắn cả đời? Có một số việc sớm muộn sẽ phải đối mặt. Bây giờ ta đã biết được rồi, ta không có khả năng nhìn con cứ một mực như vậy. Con hẹn hắn đi, với tư cách là trưởng bối, ta sẽ giúp con nói rõ ràng việc này. Nếu như con không hẹn, vậy thì ta sẽ trực tiếp đi tìm hắn. Cùng lắm thì lại để cho Lý Trừng Hổ phát hiện ra tung tích của ta, cùng lắm thì ta lại chạy trốn một lần nữa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây