Trong không trung, sau khi xác định động tĩnh truy sát không còn nữa, Tương La Sách mới phiêu nhiên hạ xuống, đứng ở bên cạnh Tương Hải Hoa và Trùng Nhi quần áo ngổn ngang, đầu tóc rối bù, ánh mắt quan sát hai người, hỏi: “Các ngươi không có sao chứ?”
Tương Hải Hoa lắc đầu, “Không sao.”
Trùng Nhi cũng lắc đầu, lòng vẫn còn sợ hãi.
Xác nhận hai người này không có việc gì, Tương La Sách mới chân chính thở phào nhẹ nhõm, một người là nữ nhi của mình, một người là nữ nhi của Lý Trừng Hổ, bất kể là ai xảy ra chuyện, ông ta cũng không thể đối mặt.
Trong mắt ông ta toát ra sát cơ lẫm liệt, rất muốn biết kẻ nào to gan lớn mật như vậy, dám làm loạn ngay dưới mí mắt của mình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây