Hắn vừa giơ thẻ bài, cả đám người lập tức đều nhìn hắn chằm chằm, hiển nhiên đều rất kinh ngạc, không phải chỉ đến xem thôi sao? Tại sao lại nhảy ra đấu giá rồi chứ.
Mục Ngạo Thiết cau mày, đại khái đã đoán được hắn muốn mua một chút tài nguyên tu luyện, nhưng khoản tiền này tính cho người nào? Y vươn tay tới nắm lấy tay áo của Dữu Khánh, vừa là nhắc nhở, vừa là yêu cầu giải thích.
Dữu Khánh nghiêng về phía y, thì thầm một câu, “Giấy và bút mực đều không tốn bao nhiêu tiền.”
Mục Ngạo Thiết nghe vậy liền hiểu rồi, chữ của ta đáng giá như thế, ngươi còn sợ thiếu tiền của ngươi hay sao? Vì vậy y buông lỏng tay áo hắn ra.
Nam tử râu ria và nữ tử váy lụa đỏ ở bên cạnh cũng đầy ngạc nhiên nhìn hắn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây