Dữu Khánh: “Đó chỉ là cảm giác, ta cũng không dám xác định. Vốn định tập trung bế quan một lần, nhưng bị mấy đám người này thẩm vấn làm chậm trễ. Không biết có phải bởi vì gần đây liên tục trải qua những chuyện kích thích làm cho ta có cảm ngộ, hay là vì có liên quan đến phong thủy địa lý nơi đây, nếu bây giờ bôn ba, ta sợ sẽ bỏ lỡ cảm giác đó. Tạm thời ta không muốn di chuyển, ta muốn bế quan ngay tại chỗ.”
Nam Trúc liên tục gật đầu, “Vừa vặn ta cũng cần dưỡng thương, không thích hợp bôn ba, vậy thì tạm thời ở lại đây đi.”
Mục Ngạo Thiết: “Cứ giao chuyện hộ pháp lại cho chúng ta.”
Bách Lý Tâm cũng gật đầu ừ một tiếng.
Dữu Khánh không có nói mấy lời khách sáo gì đó, sau khi dặn dò một số chuyện, hắn một mình trở về phòng, đóng cửa lại, chính thức bế quan!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây