Phượng Kim Kỳ vọt đến trước mặt một vũng máu tươi, vừa hạ xuống đất, nhìn thấy cảnh tượng đẫm máu này, cau mày hỏi con trai, “Chuyện gì vậy?”
Phía bên kia, Tri Linh đại thánh đã không còn động tĩnh, không cần nhiều người trấn áp nữa, vì vậy ông ta rảnh tay tới hỏi xem.
Leng keng, Phượng Tàng Sơn ném cây đao dính máu trong tay xuống đất, “Con đã giết hắn.”
Lời vô dụng, Phượng Kim Kỳ không phải người mù, ông ta hỏi tiếp: “Vì sao con giết hắn?”
Phượng Tàng Sơn: “Vốn không muốn giết hắn, nhưng cảm thấy việc hắn xuất hiện tại nơi đây nhất định có vấn đề. Nơi này, ngay cả chúng ta cũng cần phải có Đại tộc trưởng mở ra phong ấn mới có thể tiến vào, hắn làm sao có thể tự do chạy nhảy ở đây?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây