Kỳ thực trong lòng mọi người đều biết rõ mục đích dừng lại, mặc dù biết Nam Trúc tính toán kiểu như vậy không có tác dụng cái rắm gì, nhưng mọi người vẫn có mong đợi, chờ nghỉ quá đêm nay, đến ngày mai, ban ngày nhìn thấy rõ ràng hơn thì xem có thể phát hiện được gì hay không.
Dù sao, đêm nay nhất định là cần nghỉ ngơi một đêm, không đi.
Thậm chí chưa chắc chỉ có đêm nay, Mục Ngạo Thiết hoài nghi đám người bọn họ có rời đi trong ngày mai, ngày mốt hay là ngày kia hay không cũng còn chưa chắc được.
Gió đêm thổi qua, trong đầu Mục Ngạo Thiết đột nhiên lóe lên một câu, tặc tâm không chết!
Sau khi bầu trời đã hoàn toàn tối hẳn, sao mọc lên đầy trời, lấp lánh xoay dần trên bầu trời đêm, đẹp dễ dễ chịu. Dữu Khánh đi xuống cồn cát, khoanh chân đả tọa khôi phục.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây