“Không có nhục mệnh, không có nhục mệnh.” Nam Trúc liên tục vỗ vỗ cánh tay y, bày tỏ sự khẳng định của mình.
Trong lòng biết rõ chuyện gì là nhục mệnh chuyện gì không nhục mệnh, tu vi bị khống chế, muốn cắm cây trâm vào “điểm yếu” của con quái vật cao giai này không khác gì người thường muốn nhổ răng cọp, đây chính là chuyện liều mạng, nếu không, gã sẽ không sợ hãi, may mà chuyện đã thành công.
Thấy Mục Ngạo Thiết thỉnh thoảng còn có thể nôn khan ra đồ vật, gương mặt gã co quắp, hỏi: “Ngươi uống mấy thứ ở trong ao này hả?”
Mục Ngạo Thiết lần nữa lắc đầu, bất đắc dĩ nói: “Giả vờ chết đuối, không giả bộ giống một chút, không dễ hạ thủ.”
Dữu Khánh rút kiếm cho vào vỏ, quay về phía Phượng A Đao đang ngây người nơi ban công trên trụ đá, ra hiệu cho gã ta nhanh tới đây.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây