Được bao bọc trong chất lỏng phát sáng màu xanh ngọc, Trì Bích Dao thỉnh thoảng lại vặn vẹo thân thể, rồi bỗng nhiên, cô ta trở nên yên tĩnh, chất lỏng bao bọc để lộ đầu cô ta ra, trên mặt xuất hiện không ít những chấm đỏ nhỏ hơn cả hạt vừng.
Sau một lúc lắng nghe, cô ta cũng nhận ra được là có người đang rời đi, sau một hồi suy nghĩ, cô ta thi pháp tạo ra một cái bình đá, chứa chất lỏng xanh lục bao bọc trên người vào trong đó.
Sau khi đặt bình đá xuống, cô ta nhấc hai tay gãi khắp trên người, lần lượt gãi ra những vết đỏ trên da, có vẻ như rất ngứa.
Cuối cùng, cô ta cố nén cảm giác khó chịu, mặc quần áo vào, quay lại nhìn chằm chằm quan sát cối đá một hồi, rồi mới ôm bình đá nhanh chóng rời đi. Trên đường đi, cô ta không ngừng gãi…
Ầm! Đất đá nứt vỡ, Hướng Lan Huyên mang theo mấy người lao vọt ra khỏi mặt đất, bay thẳng lên không trung. Lúc này đã là đêm tối đầy sao khắp trời. Chính bọn hắn cũng không biết rõ mình đã quanh quẩn ở dưới đó bao lâu. Không khí ngột ngạt khó chịu dưới lòng đất không thể so được với không khí trong lành bên ngoài.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây