Làn khói vàng óng ánh này có thể nhìn thấy rõ trong bóng đêm, Nam Trúc theo bản năng liền muốn đưa tay tới để cảm nhận.
May mà Dữu Khánh tinh mắt, bộp, nhanh chóng vỗ bay bàn tay thối của gã ra, hung dữ trừng gã một cái, “Ngươi thật là không biết sống chết gì cả, chưa biết tốt hay xấu, ngươi liền dám đưa tay đụng vào?”
Dường như nhận thức được sự sơ suất của mình, Nam Trúc cất tiếng cười khan ngượng ngùng, bỏ qua.
Quan sát kim vụ bốc lên, nó không có giống như những làn khói khét lẹt khác, những làn khói khác vừa bay lên liền bị gió thổi làm tán loạn, còn kim vụ giống như có thể ngự phong, không bị gió làm ảnh hưởng.
Tuy nhiên, sự chú ý của mấy người đều chỉ tập trung vào nơi phát ra kim vụ, đó chính là chiếc lông vũ nhìn xinh đẹp nhất kia, Dữu Khánh cất tiếng lẩm bẩm, “Tam Đoạn cẩm?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây