Cửa phòng đột nhiên bị người đẩy ra, Tử Xuyên đang ngồi xếp bằng phẩm trà tại trước bàn thấp quay đầu nhìn đến, rồi bởi vì nhìn thấy một đôi mắt to đen thui dường như đã được dịch dung mà lập tức làm ra động tác căng thẳng, sau khi nhận ra đó là Quỳ Quỳ, y cau mày lại định quở trách thì Quỳ Quỳ nhận ra được điều gì đó, gã lùi lại ra ngoài, đóng cửa lại.
Cái quái gì vậy? Tử Xuyên đang bực bội thì có tiếng gõ cửa cộp cộp vang lên, sắc mặt không khỏi trầm xuống, “Trời tối đen rồi, không có việc gì thì đừng tới quấy rầy ta.”
Sau đó cửa mở ra, Quỳ Quỳ trực tiếp xông vào, đi tới trước bàn vung vẩy cánh tay kêu gọi, “Đi, đi uống rượu, ta giới thiệu bằng hữu mới cho ngươi làm quen.”
Tử Xuyên bình tĩnh nói: “Không cần.”
Quên đi, với tên gia hỏa tương đối khó tính này, nói một lần là được rồi, Quỳ Quỳ cười ha hả hai tiếng rồi xoay người bỏ đi, so với Bạch Sơn, gã cảm thấy người này thật nhàm chán, chơi không vui.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây