Có tin không? Tử Xuyên không trả lời vấn đề này, chỉ hỏi ra vấn đề của mình, “Manh mối về tiên phủ nào?”
Thiên Vũ: “Cô ta không nói. Hướng Lan Huyên và Mông Phá truy đuổi sát ở phía sau, lúc đó cũng không có nhiều thời gian nói thêm gì. Cô ta chỉ nói một câu A Sĩ Hành tìm được manh mối một tòa tiên phủ, còn đó là tiên phủ nào, manh mối gì, cô ta không nhắc tới một chữ nào. Đối với lời này, ta luôn hoài nghi, trước khi chết lại đột nhiên nói cho ta điều này, rõ ràng là đang hãm hại A Sĩ Hành. Suy nghĩ kỹ lại cũng không khó lý giải, việc cô ta bị chết có thể nói là do A Sĩ Hành ban tặng, nếu như không muốn báo thù mới là chuyện lạ, chẳng qua là mượn đao giết người.”
Tử Xuyên suy nghĩ kỹ càng về từng lời y nói, “Theo ta được biết, sau việc đó, Đinh Giáp Thanh cũng không có theo dõi A Sĩ Hành, mặc dù ngươi nghi ngờ những lời này của Vân Hề, nhưng ngươi vẫn lựa chọn giấu giếm việc này, lựa chọn tự mình âm thầm theo dõi A Sĩ Hành.”
Thiên Vũ không nói chuyện về quyết định ích kỷ của mình, y hỏi ngược lại: “Cho dù ta nói ra sự thật, hắn có thể tin tưởng ta đã nói ra toàn bộ sự thật không?”
Ngụ ý rất rõ ràng, nếu trước sau gì cũng không được tin tưởng, vậy thì ta chỉ có thể chọn một lựa chọn cho lợi ích cá nhân.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây