Bên cạnh đã không còn tai mắt nào nữa, Nam Trúc mới lại lấy ra chiếc lọ nhỏ kia, nắp lọ vừa mở ra, lập tức một hương thơm sảng khoái thấm vào gan ruột tràn ra, trong mắt Bặc Tang Tang lóe lên nét hưng phấn, vươn ngón tay tới muốn móc ra, nhưng mà Nam Trúc lại nhanh chóng rút lại.
Bặc Tang Tang sờ hụt vào không trung, liền quay nhìn gã với ánh mắt không hiểu.
Nam Trúc nghiêm mặt nói: “Ta có thể cho ngươi nếm thử lần nữa, nhưng ta cảnh cáo trước, chuyện kia giữa chúng ta, ngươi không thể nói cho bất kỳ kẻ nào biết, nhất là sư phụ Dược Đồ của ngươi.”
Bặc Tang Tang gật đầu, “Ta không nói.”
Nghe được lời cam đoan đó, Nam Trúc mới giao chiếc lọ nhỏ ra, ánh mắt nhìn về phía Bặc Tang Tang có vẻ là lạ khác thường, mở to mắt nhìn Bặc Tang Tang lại móc một ngón tay vào lọ lấy mật ong. Lúc trước, để cứu mạng Hướng Chân, Dữu Khánh lấy nhiều một chút cho gã ta ăn, Nam Trúc cũng luyến tiếc không cho, nhưng lúc này gã lại phóng khoáng vô cùng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây