Khi nhóm người đi đến gần nơi ở của Dược Đồ, Dữu Khánh nhỏ giọng thì thầm với Mục Ngạo Thiết, “Đi mời Xích Lan các chủ tới đây một chuyến, đừng nói là ta mời, ta không đủ mặt mũi, cứ nói là Dược Đồ mời bà ta đến đây nói chuyện.”
Mục Ngạo Thiết gật đầu rời đi.
Những vị khách tới đây lúc này tạm thời đều được bố trí ở tại khu vực Phượng Đầu lĩnh, cách nhau cũng không xa, không bao lâu sau liền thấy Xích Lan các chủ lướt mình bay tới.
Nhìn thấy Dữu Khánh, bà ta không cho hắn sắc mặt hòa nhã gì, trực tiếp đi thẳng lên lầu đẩy cửa phòng Dược Đồ ra, Dữu Khánh nhanh chóng đi theo, đồng thời phất tay ra hiệu cho Mục Ngạo Thiết và Hướng Chân vừa mới theo tới ra ngoài trông chừng.
Dược Đồ ngồi xếp bằng đối diện với một hàng thảo dược tươi rói đặt trên bàn, không biết đang suy nghĩ điều gì, nhìn thấy có người trực tiếp xông vào, lão ta không khỏi cau mày hỏi: “Người ngoài các ngươi không phải thường nói Đại Hoang Nguyên chúng ta là dã nhân không hiểu cấp bậc lễ nghĩa ư? Đi vào phòng người khác không biết chào hỏi trước sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây