Bặc Tang Tang nghe không hiểu đang nói về việc gì, Long Hành Vân thì quay đầu lại mở to hai mắt nhìn chằm chằm Dữu Khánh như nhìn một thứ gì đó quái dị.
Sắc mặt của Dược Đồ và Xích Lan các chủ trở nên cực kỳ khó coi, dưới ánh trăng bàng bạc vẫn thấy được rõ ràng.
Xích Lan các chủ hít một hơi thật sâu để ổn định tâm tình, “Thám Hoa lang thật không hổ là người học hành, thật biết cách nói xằng nói bậy.”
Dữu Khánh: “Ta nói như thế nào không quan trọng, quan trọng là người khác sẽ nghĩ như thế nào về các vị. Sự xuất hiện của Bặc cô nương làm cho ta nhớ lại thảm án tại Văn thị Ninh châu hồi đó. Các vị thử đoán xem, một số người có nhớ tới hay không? Vốn là, có lẽ họ sẽ không nhớ tới, nhưng các vị cứ dây dưa với ta liên miên không dứt như vậy, thật đúng là một lời nhắc nhở rất tốt.
Cái cớ tạo ra ân oán giữa Tần Quyết và ta là một nữ nhân tên là Thiết Diệu Thanh, y quấy rối tại Kiến Nguyên sơn thì bị bắt, tại Văn thị bức ép ta xuất sơn, có chuyện nào giống là ân oán cá nhân không chứ? Cuối cùng Tiểu Vân gian được mở ra thành công, y cùng với Long thiếu thành công tiến vào, lén lút cấu kết cùng Vân Hề để làm bậy, không biết đã làm ra những chuyện gì.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây