Phượng Kim Kỳ giấu mình dưới tấm da thú màu đỏ tươi, lẳng lặng nhìn Xích Lan các chủ đứng ở trước mắt mình.
Khách nhân tới, ông ta không đi ra ngoài nghênh tiếp, cũng không có đứng lên đón chào, cảnh tượng đích thân ra ngoài hoan nghênh Dược Đồ lúc trước không có xuất hiện với Xích Lan các chủ.
Tuy rằng tu vi cảnh giới của Xích Lan các chủ không khác biệt lắm với Dược Đồ, thậm chí thực lực càng sâu hơn Dược Đồ, và còn có Thiên Lưu sơn làm bối cảnh, nhưng trong mắt Phượng Kim Kỳ, bà ta thực sự không quan trọng, hai người không có qua lại gì, chỉ đơn giản là có tư cách đối thoại với ông ta mà thôi, mức độ trọng yếu thua xa Dược Đồ.
Đương nhiên, không đến mức ngay cả “Mời ngồi” cũng không có, chỉ là Xích Lan các chủ rất cưng chiều cái mông của mình, không muốn chạm tới cái ghế không được chú trọng tại trong bộ lạc, một bên ghế tựa hồ dính đầy bẩn, bà ta thực sự không ngồi xuống nổi.
Sau một phen giao lưu, hiện trường rơi vào trầm tĩnh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây