Lưu Mộng Dao chú ý tới ánh mắt của Trần Chính Hào, quay đầu nhìn lại thì phát hiện có một người đang lơ lửng giữa không trung, cô không khỏi giật mình, “Ầm” một tiếng từ trên ghế nhảy lên.
Hứa Trăn ngượng ngùng cười, vừa định nói hai câu để xoa dịu bầu không khí, nhưng Trần Chính Hào ở cách đó không xa lại thờ ơ nhìn hắn, khẽ nói: “Cửa hàng này cũng có biểu diễn nhào lộn à?”
Hứa Trăn: “……”
Hắn do dự hai giây, đơn giản lấy túm dây thừng, vung chân một cách khoa trương, đứng chổng ngược, làm mấy động tác có độ khó cao, sau đó xám xịt mà theo dây thừng bò lên trên nóc nhà.
“Nha, tại sao lên đó rồi?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây