Ở cảnh quay xa trên màn ảnh, bên bờ sông, thân ảnh thon gầy của Cận Nhất Xuyên đi lên cầu đá bắt ngang qua bờ bên kia của dòng sông.
Nhưng khi đến giữa cầu, hắn lại duỗi tay vịn vào lan can, lại lần nữa nhìn về phía cây hạnh ở bên kia bờ sông.
Nhưng mà, lúc này cây hạnh đã sớm không còn thịnh cảnh hoa nở rộ đẹp đẽ nữa, cây cối ở bên đầu tường cũng chỉ còn lại cỏ dại khô vàng, không còn nhìn thấy cô nương luôn nhìn lén hắn trước kia.
“Khụ khụ, khụ khụ khụ, khụ khụ….”
Hai tay Cận Nhất Xuyên chống vào đá xanh trên rào chắn, không kìm nổi mà ho khan, thân thể run rẩy như có vẻ đứng cũng không nổi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây