Hứa Trăn giống như không để ý đến trạng thái cuả y, hắn quay đầu nhìn giỏ tre trong tay Liễu Vĩnh Thanh, rồi ngượng ngùng mà cười nói: “Lục ca, đây là cho Lục tẩu sao?”
Hắn lấy một cái màn thầu từ trong giỏ tre ra, nói: “Ta ăn được không? Mấy ngày rồi ta chưa ăn cái gì….”
Khi nói chuyện, Hứa Trăn cũng không chê tay mình dơ mà cầm lấy màn thầu, bắt đầu ăn ngấu nghiến.
Trong mắt Liễu Vĩnh Thanh mang theo vài phần đau lòng, nhẹ giọng nói: “Ăn từ từ, đừng nghẹn……”
Sau khi trầm mặc một lúc lâu, rốt cuộc y nhịn không được liền hỏi: “Mấy năm nay, ngươi đã chịu đựng như thế nào vậy? ?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây