Hứa Trăn nửa quỳ xuống, lạnh lùng nhìn xung quanh, sau đó vừa vội vàng vừa hoảng sợ mà lục lọi trên người Vương Cẩm Bằng, muốn tìm điện thoại của đối phương.
“Hô…… Hô……”
Hứa Trăn ngồi bệt dưới đất, hít sâu mây hơi, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy.
Hắn lau mồ hôi lạnh trên trán, vừa muốn dùng sức đứng lên khỏi mặt đất, thì bỗng nhiên nghe thấy một tiếng hét lớn từ cách đó không xa.
“Không được nhúc nhích! !”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây