“…Hắn là người của Xích Diễm, một lòng muốn minh oan cho mình,” Khi nói chuyện, đoạn đối thoại bức thiết đã lên đến cao trào, giọng điệu của Du Mi không còn kiên quyết như trước mà dần trở nên kích động, nói, “Nhưng còn ngươi, ngươi là ai?”
Lời này vừa ra, ánh mắt vốn dĩ đang lãng tránh Du Mi của Hứa Trăn lại một lần nữa ngẩng lên.
Thần sắc của hắn ngưng trọng mà nhìn chằm chằm Du Mi, hơi hơi hé miệng, chung quy vẫn là một lần nữa quay mặt đi, vẻ thống khổ trong mắt chợt lóe rồi biến mất, nói: “Tất cả đều giống nhau, ai cũng là người sống sót sau tai nạn.”
“Ngươi nói ngươi là người của Xích Diễm…”
Khi nói chuyện, Du Mi trực tiếp rời khỏi chỗ ngồi của mình, vòng tới trước mặt Hứa Trăn, gắt gao nhìn chằm chằm mắt hắn, nói: “Vậy vì sao ta lại không quen biết ngươi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây