“Đầu tiên chúng ta phải biết mục đích của diễn xuất là gì?”
Hứa Trăn cầm một cái notebook trong tay, biểu tình nghiêm túc nói: “Anh đang “Kể chuyện” cho khán giả chứ không phải để cho khán giả nhìn thấy mình.”
“Vì là “kể chuyện” nên điều quan trọng nhất là khiến khán giả đắm chìm vào câu chuyện chứ không cần diễn ra.”
Sau khi nói xong, hắn không khỏi thầm thở dài: “Vậy nên, anh đừng cường điệu hóa biểu cảm của mình, đừng đọc lời thoại một cách “đầy đủ nhịp”, cứ tự nhiên, cũng đừng quá cố tình, anh hiểu ý của tôi đúng không?”
Từ Hạo Vũ ngồi trên sô pha đối diện với Hứa Trăn, vẻ mặt nghi hoặc hỏi: “Thế nhưng, nếu tôi không thể hiện biểu cảm thì không phải sẽ thành “mặt than” sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây