“Cậu đừng có kích tôi, tôi cho cậu biết, tôi vốn đoán chừng không có hi vọng gì, có điều... Có Man ca giúp tôi, nói không chừng tôi sẽ thực sự thi đậu đấy.” Từ Đại Hồ như vô cùng thân thiết khoác tay lên trên vai Tần Man, cười rất là đắc ý.
Tần Man nghiêng đầu lạnh lùng nhìn thoáng qua anh ta.
Từ Đại Hồ vừa rồi còn dương dương tự đắc vừa nhìn thấy cái lườm đó, lập tức ngượng ngùng rụt tay về.
Lúc này Ngô Hành càng cười bổ đao: “Man ca cậu ấy nếu còn nhớ rõ vừa rồi cậu vô cùng mất lịch sự với cậu ấy, cậu nhìn xem cậu ấy có dạy cậu hay không.”
“Đậu má, Ngô Hành tên nhóc cậu dụng ý khó dò a, hay định châm ngòi quan hệ giữa tôi và Man ca vậy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây