“Hai người đủ rồi đấy! Bây giờ là tình huống gì mà còn nói chuyện phiếm!” An Viễn Đạo sau khi nghe Nhiếp Nhiên cười khẽ lần nữa, cuối cùng không nhịn được đi vào tức giận khiển trách một phen.
Nhiếp Nhiên rất bất đắc dĩ nhún vai đối với điều này: “Nếu không phải làm sao bây giờ, không nói chuyện phiếm một hồi, nhàm chán cỡ nào a.”
“Cô đấy...” An Viễn Đạo bất đắc dĩ trừng cô một cái, sau đó lại nhìn sang Tần Man bên người, bỗng có cảm giác vô lực nói: “Đi đến nơi đó thì đừng cố mà cậy mạnh, thẩm vấn viên bên đó không tốt hơn Khu 9 đâu, bọn họ đều là giải quyết việc chung!”
Tần Man không còn kháng cự như lúc ở Khu 9 nữa, mà là trả lời một tiếng: “Sẽ không, đi nơi đó tôi cũng an tâm.”
An Viễn Đạo không kinh ngạc với câu trả lời của cô, ngược lại nhíu mày.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây