Tần Man gấp gọn khăn mặt lại, để lên bàn, sắc mặt lạnh lùng trả lời: “Cho dù tôi không quay về, tôi cũng có biện pháp giết chết Hạ Thường Lương.”
Cố Kiêu Nam tức giận đến nỗi thật sự là không biết nên cười hay nên khóc: “Giết chết ông ta thì sao? Không thể dùng phương thức quang minh chính đại vặn ngã ông ta, cho dù ông ta có chết cũng sẽ được trao tặng quân hàm cao cấp, người khoác cờ xí, được tất cả quân nhân chú ý và tôn trọng. Mà cô, lại để tiếng xấu muôn đời, bị tất cả quân nhân chửi mắng!”
Càng nói trong lòng của anh liền càng trở nên lo lắng cho Tần Man không thôi.
“Tần Man, tôi bảo cô quay về bộ đội, cũng là đang ép cô hãy đi nhìn thẳng vào lòng mình, biết rõ rốt cuộc mình muốn gì, mà trước đó, đừng bỏ qua cơ hội một lần duy nhất có thể sửa chữa tiếc nuối kiếp trước này, nếu không việc sống lại này đâu còn ý nghĩa gì, chẳng qua vẫn dựa theo quỹ tích lúc đầu như cũ, chỉ đi thẳng tới diệt vong lần nữa mà thôi.”
Cố Kiêu Nam nói cứ gọi là tận tình khuyên bảo, nhưng Tần Man đứng đối diện anh từ đầu đến cuối chỉ giữ biểu cảm nhàn nhạt, nhìn qua vô cùng thờ ơ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây