Ngô Hành im lặng mấy giây: “Tôi tài nghệ không bằng người không có gì để nói cả.”
Đúng là anh ta bị mất mặt, nhưng vậy thì sao?
Vừa rồi Tần Man nhìn thấy mình khó chịu, không tiếc chống đối huấn luyện viên yêu cầu lập tức kết thúc, bây giờ còn triệt để đối đầu chính diện với huấn luyện viên, điều này hoàn toàn đều là vì anh ta, dựa vào điểm này, mình cũng không có tư cách nói Tần Man một câu không tốt.
Từ Đại Hồ nhìn vẻ mặt căng thẳng của anh ta, không giống như đùa giỡn, phủi miệng: “Được thôi, tư tưởng giác ngộ vẫn rất cao.”
“Tên nhóc cậu còn nói cậu ấy trúng tà, xem ông đây đánh cậu kiểu gì.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây