Cố Kiêu Nam nghiêng người dựa vào nơi đó, vô tình xua tay, “Không cần đâu, Trang lão đại quý nhân bận rộn, một người rảnh rỗi như tôi không có gì đáng kể.”
Trang Dã cười cười, “Ông chủ Kiêu lại đang nói đùa rồi, nếu anh là người rảnh rỗi, vậy thì không có ai bận rộn cả.”
Hai người cứ như vậy đứng ở bến cảng nói chuyện một lúc, một chiếc thuyền từ đằng xa chậm rãi chạy tới.
Thuộc hạ và thuyền viên đã sớm ở bên kia chờ lệnh làm việc rất lưu loát, vác hết mấy thùng hàng đó ra.
Cố Kiêu Nam cắn điếu thuốc trong miệng, cầm một cây côn sắt từ bên cạnh liền cạy mấy thùng hàng trong tay ra, sau đó nói không rõ ý với Trang Dã trước mắt: “Trang lão đại, anh hãy kiểm hàng đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây