Rốt cục, vào hơn hai tiếng sau, trời cũng đã dần dân tối đen lại, Tần Man người đầy mồ hôi thở phì phò kết thúc tất cả huấn luyện và trừng phạt.
Cố Kiêu Nam đứng lên, trong thần sắc mang theo miễn cưỡng: “Hừ, vừa mới dẫm lên tuyến hợp lệ. Tôi thấy sau này cậu đừng gọi là Tần Man, tên này tuy hay, nhưng không thích hợp với cậu, vẫn là đổi tên gọi... Tần ốc sên đi.”
“...”
Tần Man cảm thấy tính tình đạm mạc thanh lãnh mình nuôi dưỡng hai mươi năm qua dưới mấy lần khiêu khích của Cố Kiêu Nam, hình như có chút không kiềm chế được.
“Còn đứng ở nơi đó làm gì, thật sự cho rằng mình thật sự có thể yên ổn đi ngủ ở chỗ này sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây