Tiếng gọi này khiến trong lòng Đặng Tiểu Quang run lên, toát mồ hôi lạnh. Cậu ta biết vừa rồi Tần Man nghe được mấy lời kia.
Vì vậy, vội vàng xua tay: “Đừng đừng đừng! Anh Mãn, anh đừng...anh đừng gọi tôi như vậy. Tôi…tôi sợ lắm...”
“...Cậu sợ cái gì chứ?” Tần Man nói xong, xoay người trở vào nhà.
Đặng Tiểu Quang vội vàng đi theo vào: “Cái này...Đây đều là những điều mà tôi nghe từ anh. Căn bản không phải là ý tưởng của tôi...Tôi...tôi!”
“Không sao cả, tôi mà nói cũng không có hiệu quả gì, không bằng cậu nói, coi như cũng làm một chuyện rồi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây