“Lại chẳng, tiểu đoàn trưởng cũng đã bị mang đi rồi, chắc chắn huấn luyện viên An sẽ nhân cơ hội thả người ra.” Từ Đại Hồ chạy quá mệt mỏi, tiện tay cầm lấy ly nước trên bàn uống ừng ực một hơi, rồi lại cười cực kỳ vui vẻ nói tiếp: “Nói thật, tôi thật sự rất muốn cám ơn người tố cáo đó, tố cáo quá kịp thời!”
“Chỉ là, không biết người kia là ai.” Tưởng Tín Chi nhíu chặt mày lại, rõ ràng là rất tò mò chuyện này.
Nghe thấy cậu ta nói vậy, Từ Đại Hồ lại vung tay lên: “Ai thèm quan tâm người đó là ai, dù sao ngày mai anh Man nhà tôi cũng sẽ được thả ra! Những chuyện khác tôi đều không thèm quan tâm!”
Tưởng Tín Chi cười cười, không nói gì.
Nhưng trong lòng, càng tò mò về người tố cáo này hơn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây