Miêu Bồng lảo đảo người muốn ngã, sắc mặt trắng bệch không còn một giọt máu nào: “Tại sao chuyện có thể thành ra như vậy!”
Cũng may là có Du Tịnh đứng ở cạnh đó kịp thời đỡ lấy cô ấy: “Cậu đừng có vội, Tần Man chống đối lại tiểu đoàn trưởng chưa chắc đã có liên quan đến cậu.”
“Sao lại không liên quan đến tôi được! Nếu không phải vì tôi, sao cậu ấy có thể đánh người được! Sao sẽ bị huấn luyện viên gọi đến văn phòng, từ đó sao chống đối lại tiểu đoàn trưởng được!” Miêu Bồng sốt ruột như con kiến bò trên chảo lửa, suy đi nghĩ lại, cuối cùng cô ấy nói: “Không được, tôi không thể để Tần Man vô duyên vô cớ bị giam lại được! Tôi phải giải thích giúp cậu ấy!”
Nghe thấy vậy, Du Tịnh vội vàng ngăn người lại: “Giờ cậu đi thì có khác nào thêm dầu vào lửa!”
“Nhưng mà...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây