“Đây chính là mâu thuẫn nhỏ trong miệng huấn luyện viên An đấy hả?” Thẩm Trị ngồi ở chỗ đó, hỏi ngược lại một cách không rõ ràng.
An Viễn Đạo còn đang tức giận, hừ lạnh nói: “Nếu cậu ta đã dám tố cáo láo, cậu ta nên chịu đựng, huống chi vẫn là do năng lực không bằng người ta.”
Mấy chữ cuối cùng của anh ta khiến Thạch Vân Kiệt nghĩ đến chuyện vừa rồi mình bị Tần Man áp chế chặt chẽ, không có cách nào thoát ra được, cậu ta chợt nắm chặt tay thành quả đấm.
Thẩm Trị nhìn thấy phản ứng này của cậu ta, chỉ thoáng liếc nhìn, rồi hỏi: “Vậy ý của huấn luyện viên An là, sau này ai dám đứng ra tố cáo, một khi bị phát hiện thì đều nên chịu bị đánh, đúng không?”
“Báo cáo, tôi không có ý này. Tôi chỉ không thích binh lính của mình kiện cáo người khác mà không có chứng cứ rõ ràng! Điều này không quang minh lỗi lạc!” An Viễn Đạo nghiêm túc trả lời.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây