Lần này, thái độ chần chừ của cậu ta giống như lời ngầm thừa nhận trá hình.
An Viễn Đạo đang đau khổ vì bị mất đi một hạt giống tốt, dẫn đến tâm tình trong khoảng thời gian này đều không tốt, kết quả bây giờ Thạch Vân Kiệt tự đâm đầu vào họng súng.
“Ầm ——”, mặt bàn bị vỗ rung trời.
Ly nước bị đổ ra bàn, nước chảy ra mặt bàn.
“Bản lãnh lớn đấy, lại dám tố cáo láo!” An Viễn Đạo đứng bật dậy, tức giận lớn tiếng quát: “Ai cho cậu lá gan này!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây